Đầu Xuân, Ròm đã tính lên chùa
Xin xăm Tình Ái, lắc cho khua
Ông Tơ Bà Nguyệt lòng trắc ẩn
Chắp nối cho Ròm tí tình thừa.
Vào chùa đến cổng bị đuổi ra
Sư bảo: "chân tình - chửa đủ già
Còn chút hơi xuân phải tự cố,
Về xin lúc cẳng hết ranh ma!"
Thế nên Ròm mới quyết một lòng
Tri kỷ tìm ngay để thong rong
Rượu bớt, thơ khan,...tình rõ phết
Ai hay cô nào, mách Ròm không?
Nhớ kiếm cho Ròm một cô đào
Chân lùn, mũi xẹp,...ngực hết cao
Được người như vậy yên tâm "vắng" (nhà)
Dù lắm "tiền cò" ...cũng chẳng sao.
Thiệt ra ngẫm nghĩ, cũng chán đời !
Lấy vợ chi khổ, bất hạnh thôi
Mở mắt đã cày, đến mờ tối
Chập chờn giấc ngủ, vẫn bị lôi …
Sang " Dần" năm nay Ròm còn xương
Vì đời còn lắm ả phây phây
Xác thân còm cõi, mệt, ốm, đói
Thơ rượu đủ rồi...chiện đó khỏi, hông đây?
(st và chế )
Tội nghiệp Room , rút kinh nghiêm ...kiếp sau nhá . hahahah
Trả lờiXóa