Cả đời sống ở bên ta ; sao chưa hiểu hết vợ là gì đây
Vợ là một hũ men say ; để cho ta phải ngất ngây trong lòng
Vợ là một đóa hoa hồng ; thân đầy gai nhọn mà không thể từ
Vợ là nửa thực nửa hư ; Vui như suối hát , giận như sóng cồn
Gắt chồng , quát cháu , nạt con ; sẵn sàng lấp biển , dời non một mình
Vợ là cây trúc bên đình ; không xinh sao đứng một mình làm duyên
Vừa bà chủ , vừa nhân viên ; Vợ là cỗ máy kiểm tiền tối tân
Vợ là tín dụng của dân ; là người ký lệnh giải ngân trong nhà
Tiền vào rất khó lấy ra ; khen ai khéo đặt vợ là cái hom
Có người gọi vợ là cơm ; có anh khen phở ngon hơn cơm nhà
Vợ là thầy thuốc bên ta ; đố ai khi bệnh dám xa vợ mình
Là người cải tử hoàn sinh ; một đời trọn vẹn nghĩa tình cùng ta
Vợ là catset một loa ; tuy là đồ cổ nhưng mà khó thay
Vợ là quả ớt chín cây ; đỏ tươi ngoài vỏ đắng cay trong lòng
Nhiều người nghe vợ nên ông ; lắm anh vì vợ mất không cơ đồ
Vợ là những đợt sóng xô ; bạc đầu vì những nghi ngờ quẩn quanh
Vợ là đồng lúa biếc xanh ; cánh cò bay lả biến thành ca dao
Vợ là biển rộng trời cao ; bao điều bí ẩn … ai nào biết đâu
Vợ là một dải sông sâu ; lòng sông – lòng vợ biết đâu mà dò
Vợ là thủ quỹ thủ kho ; như con ong mật chăm lo việc nhà
Vợ là thám tử bên ta ; nhìn mưa ngỡ nắng , trông xa tưởng gần
Vợ là ga cuối dừng chân ; cùng ta chuẩn bị cho lần đi xa
Vợ là em , vợ là bà ; mỗi khi thiếu vắng thấy nhà trống trơ
Vợ là cảm xúc của thơ ; ai không hiểu vợ xin chờ kiếp sau
Thúy Đào
(ST)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bấm vào dưới avata "Tham gia trang web này " để có thể biết bài mới của Ròm